Truyện Teen - Bốn Năm Kết Thúc Một Tình Yêu Full Chap
- Truyện teen: Bốn Năm Kết Thúc Một Tình Yêu
- Tác giả: Mr.Brad
- Tình trạng: Hoàn thành.
- Post by: Giaitribay.wap.sh
———————————-
Chào các bác. Chuyện của e thì cũng chả có gì to tát. Chỉ là e muốn viết lại cái chuyện này. Thật 100% ko hề có 1 tí gió nào. để e nhớ, để không phải hối hận vì sau này có thể sẽ quên. Còn có thứ để lôi ra đọc lại. đây cũng là 1 bài học mà e muốn chia sẻ cho những bác đang yêu và sắp yêu.
Cách đây hơn 4 năm, cái thời cấp 3 đẹp đẽ nhiều mộng mơ. Mình học lớp 12 của 1 trường cũng có tiếng trong tỉnh. Mình thì ở lớp cũng thuộc dạng có số có má vì trường gần nhà. Chuyên đứng ra bảo kê cho mấy thằng cùng lớp khỏi bị ăn đánh. Hồi đó mình cũng hổ báo cáo chồn, hay bỏ học đi chơi game, cũng bị bố đến quán game tìm rồi tát cho sái quai hàm. Học hành thì ko học, cũng lêu lổng. Trong cái thời gian ôn thi đại học ở trường, ai có hay đọc báo hoa học trò thì sẽ biết cái mục Chánh Văn. Số mình lại hên, viết thư đặt câu hỏi thì lại đc lên báo. Mà hồi đấy gửi qua yahoo. Cái nick chat của mình cũng hot”yeuanh_emphai_xephang_06″
Và rồi ngày hôm sau mở yahoo ra thì tầm cỡ vài trăm người add nick. Hoảng vãi, cơ mà cũng sướng vì được lên báo. Một buổi chiều đẹp, mỗi tội nắng vỡ đầu, mình với mấy thằng bạn trốn học ra sân bóng ngồi. Cầm cái điện thoại lên, hồi đó mượn cái điện thoại của thằng bạn con Sony Ericson thần thánh, cài được cả yahoo và ebuddy. Mở hộp tin nhắn ra thì bao nhiêu tin nhắn. Nào là ‘bạn tên gì, cho mình làm quen với nhé bla bla…” Toàn thấy chúng nó offline, chả có ai chat. Tự nhiên ở đâu 1 cái nick nhảy vào làm quen với mình. Phải nói cái nick này rất đặc biệt mà mình ko quên PhuThoBay.Prođược. Nick đó là “dam.quynh…” (mấy cái dấu chấm đằng sau là tên em ấy). Nghĩ trong đầu thế quái nào cái từ trước chả ăn khớp với cái từ sau gì cả. Cái tên nick thì cũng bình thường, ko có gì đặc sắc thua xa nick mình Người lên tiếng trước là cô bé ấy
- Chào bạn, mình làm quen được ko
- Được bạn, thế bạn tên gì ở đâu (cái này bố nào ngày xưa hay chat chit tán gái các kiểu chả có câu này)
- N (nói trống không luôn mới sợ các bác ạ)
- Thế bạn bao nhiêu tuổi rồi
- 18, còn bạn
- Mình là T, bằng tuổi bạn rồi, hehe.
- Thế à, T ở đâu
- Tớ ở Nam Định, còn b ở đâu.
- Thanh Hóa
- Thế hả, chắc suốt ngày ăn nem chua.
Rồi cũng hay chat qua chat lại, mình và e ấy cũng nói chuyện với nhau nhiều, nhưng cái đặc điểm là rất hay nói trống không. Đến ngày thi đại học thì mình được có 16. 5 điểm, xịt nên phải đi nguyện vọng 2 vào trường dân lập. Còn e ấy thi đại học trong đó và cũng trượt say này đi học trung cấp của 1 trường Đại học mới thành lập, cũng ở Thanh Hóa luôn chứ ko phải ngoài Hà Nội. Dạo đầu thì nói chuyện nhiều, cũng vợ vợ chồng chồng có cảm tình. Nói thật lúc đó mình chỉ nghĩ là ảo, thì cứ nhận bừa đi cho nó có, vui cả 2 bên, không thích thì thôi. Sau đợt thi đại học thì đường ai nấy đi, vẫn thỉnh thoảng nói chuyện, cũng không ngờ là cái cô bé này chịu PhuThoBay.Pro gọi điện với nhắn tin cho mình thế. Rất là ngây thơ, trẻ con và hầu như chưa có 1 cái gì đó gọi là khôn lớn cả. Vẫn nói trống không, vẫn nói truyện ngây thơ, chả biết cái gì
Tính mình thì cả thèm chóng chán, mang tiếng người yêu mà ko gặp thì cũng khó chịu, mà thực ra đã nhìn mặt nhau đâu, có mỗi 1 cái ảnh e ấy gửi qua yahoo trông béo úThề là nhìn xong cũng chưa muốn yêu, được cái ưa nhìn
Đến khoảng giữa kì của năm học đầu tiên, mình đã chủ động nói cần thời gian sau này quay lại. E ấy cũng đồng ý. Và rồi mình tung bay như 1 con chim, thoải mái chơi bời. Suốt ngày ra quán net bắn CF cho đến 1 hôm đang chơi thì tin nhắn đến con 110i vàng chóe. Mình lưu tên em ấy là”mập ú”. Nội dung tin nhắn như thế này”anh oi, anh gap em duoc khong, em dang o My Dinh”
oắt đờ phắc, đang ham chơi dở trận, mà đi ra Mỹ Đình khác éo gì tra tấn, trời thì mưa mà mình ở ngoài Đê Nguyễn Khoái, đạp con xe của thằng bạn hay bị tuột đuôi tôm thì vỡ mồm con chó xồm. Thôi ngồi quán cho ấm cúng. cầm cái điện thoại lên nhắn
- Anh đang dở tí việc, mà chiều a đi học, e ra bao giờ về
- Chiều anh ạ
- Vậy là ko được rồi e ạ
Lúc đấy cũng muốn đi xem mặt mũi con bé này nó làm sao mà nó lại yêu mình đến thế, cũng thấy lạ, cơ mà vì sự nghiệp game thủ, mưa gió bão bùng + lười đành thôi.
Thời gian trôi, 2 đứa vẫn nhắn tin cho nhau đều, chỉ là ko biết mặt, vẫn nghe cái giọng nói the the, nớ nớ, (nhiều lúc bụm miệng cười mà ko dám cười). Đưa đẩy thế nào cũng đến cuối năm học, quen nhau cũng được 1 năm rồi.
***
Ngày 26 tháng 6 cách đây 3 năm. Đang ngồi ở nhà bắn CF (bố mới đầu tư cho con core 2 dual phục vụ học cad cơ mà toàn chơi game) thì chuông điện thoại reo. Lại là Mập ú gọi. ừ thì nghe. Lúc này là lúc chập tối rồi
- Anh đang ở đâu đấy, đón em được không
- Đang ở nhà, mà đón ở đâu
- ở sân Mỹ Đình anh ạ, tí e ngồi uống nước với mấy anh chị ở đấy
- Thế đón qua chỗ anh à
- Ừhm
Âu shit! Lại nghĩ bụng bảo thế quái nào cái con bé này nó chịu đi theo 1 thằng sinh viên đi xe đạp, nhà nghèo, lại còn bảo ở chỗ mình. Ừ thì đi. Đã quyết định đi thì mình sang mượn xe thằng bạn nó có xe máy. Sang đến nhà thằng bạn thấy con người yêu nó đang ngồi chồm hỗm ở cái phản mình hỏi luôn
- Đ đâu cậu, tớ mượn xe nó tí
- Đ đi làm r, đợi 8h anh í mới về
Cái đờ mờ nó nhọ, chả mấy khi có gái bám theo mà mượn cái xe cũng ko được, sốt ruột, nhưng thôi cũng ngồi đợi đến 8h mượn đc nó cái xe. Ra cây xăng đổ hẳn 30 nghìn, mà hồi đó đi còn éo biết đường vừa đi vừa hỏi cũng ra được đến cái sân vận động. Cầm điện thoại lên alo
- E đang ở đâu thế, anh đến rồi
- E đang ngồi ngay cổng ấy a, hình như e thấy a rồi
(ơ cái…đã gặp đâu mà thấy rồi, thần giao cách cảm cmnr)
- E đứng ra ngoài đường đi a còn nhìn
Đang nói dở thì thấy con 1 bé béo béo, lùn lùn, tóc ngắn vẫy mình, tay cầm cái túi bóng đựng đồ. Chắc em đây rồi. Cảm nhận lúc đấy thì thật ra chưa cảm nhận được gì nhiều. Bảo em ấy lên xe rồi chở thẳng về nhà trọ. Trên đường đi cũng hỏi dăm ba câu, nhưng hầu như toàn im lặng. Về đến nhà trọ, tại ở với nhà chủ, mà mình thì ngoan hầu như ko có bạn gái đến phòng bao giờ, hôm nay giấu như mèo giấu shjt, bảo em đi nhẹ bước khẽ. vào đến cửa phòng thì thằng bạn đang chơi game thấy mình dẫn vào cũng ớ cmn người ra hỏi ai. Mình bảo”bạn tao”.
Quay sang em mập bảo
- Em đi rửa ráy chân tay đi, hay ăn cơm với bọn a. (mình đã đc ăn cơm éo đâu)
- Thôi a ăn đi, e có nem chua đây này (đúng món mình thích)
Thế là tầm vài chục cái nem chua 2 thằng mua bia về uống, còn em thì cứ ngồi trên gác xép. Phải nói đấy là lần e được ăn nem chua ngon và no như vậy, uống bia xong 2 thằng phê phê quay sang thằng bạn hỏi
- Được ko mày
- À được. ưa nhìn đấy chứ (nói to vcc)
Mình chỉ dám gật đầu, 2 thằng uống bia xong ko ăn cơm nữa. Xong thì thằng bạn đi chơi game mình nhắn PhuThoBay.Pro cho em mập mỗi 1 tin là
-Giá như anh được gặp em sớm hơn
- Tại sao?
- Thôi e ngủ đi mai nói chuyện.
Thề là mình éo chém gió 1 tí nào, mình cũng chưa gặp cái trường hợp nào ntn, 1 đứa con gái mà...
thế quái nào gặp thằng người yêu ảo lần đầu tiên lại theo về nhà trọ ngủ ngay. May mà gặp mình đứng đắn, gặp thằng khác dâm dê đê tiện thì xong cmnr Cảm giác của mình lúc đó thì cũng bắt đầu hơi thích thích, tóc ngắn, mặt cũng ưa nhìn ko phải xấu, kể là lùn thì cũng phải lùn, cao gần 1m6 cơ mà, trông hơi béo, cơ mà cứ gọi là mập cho dễ thương mắt to, tóc đen, da cũng ko trắng như mấy con chát tạ phấn vào mặt. Nhưng nhìn thì hiền lành ngây thơ lắm. Anh thích em rồi đấy! Nghĩ ngợi xong 1 lúc là đi ngủ.
***
Sáng hôm sau mình đi chợ, nấu cơm cho em ấy ăn. Vẫn còn nhớ như in là làm món nem rán là 1, sườn xào chua ngọt là 2. Tự tay mình đi chợ rồi về nấu. Cơ mà làm xong em mập ăn được 2 3 miếng rồi thôi, còn thừa bao nhiêu. bao nhiêu công sức của mình Ăn xong em mập đi rửa bát, mình với thằng bạn ngồi chơi, nó thì cứ cắm đầu vào CF, mình ngồi ở cái phản cầm điện thoại bấm bấm chơi snake zenxia cho đỡ buồn. Rửa bát xong e mập lại ngồi cạnh mình
- Anh, dẫn e đi chơi đi
(Mọe trong người còn gần 100k, thì đi đâu bây giờ, xe ko có)
- Bây giờ ko có xe, e muốn đi đâu
- Đi Hồ Gươm anh ạ, với lại đi công viên Thủ Lệ, bạn e nó hẹn e ở đó
Vãi rồi, quả này đỡ làm sao được, xe thì ko có, đang suy tư chưa biết nói thế nào e í bồi thêm câu
- Đi đi anh, e có tiền đây rồi, a ko phải lo đâu. anh gọi taxi đi
- Thế thì nghỉ tí rồi đi, 2 giờ nhé, e hẹn bạn e 2 giờ đi
Mình thì mình chơi choáng vì độ chịu chơi của em này, đi hẳn taxi mới máu me con gà tre. Đang ngồi đợi thì cơn mưa kéo đến. Lại nghĩ thầm quả này đỡ phải đi rồi. Thế rồi trời cũng mưa, cơ mà ếu hiểu sao nó mưa có tí rồi nó lại nắng. Đờ mờ ông trời không thương mình, ko có tiền đi chơi với gái nghĩ tù tội mà nhục quá Lại phải chiều theo ý em ấy. Ra ngoài đầu ngõ bắt con Mai Linh từ đê đi ra cv Thủ lệ. Trên đường đi, em mập mệt dựa vào vai mình, lần đầu tiên có đứa con gái nó tựa vào vai, cảm giác thích lắm các bác ạ. Con người bằng da bằng thịt chứ ko phải như nhiều khi mình tưởng tượng. Mình cũng 1 tay ôm lấy vai e ấy. Thích phết
Đến công viên Thủ Lệ tiền taxi hết gần tầm 150k. E ấy lôi đồng 500k ra trả, lúc đó ngại vãi linh hồn. Thôi thì cũng xuống đi chơi với em nó cho êm lòng. Mình đi mua vé vào cửa, còn thừa mấy chục. Gặp cả 2 đứa bạn của em ấy nữa, cuộc đi chơi suôn sẻ, lượn lờ xem thú rồi ra. Đang định nói thì em mập lên tiếng
- Lên Hồ Gươm đi anh.
- Lại taxi đi à
- Vâng
Chiu chơi vãi. Thế là lại gọi taxi bắt ngược lên Hồ Gươm. Số tiền lần này cũng tầm đấy, thế là hết cmn hơn 300k rồi. Bằng bố 1 tháng tiền ăn của mình. 2 đứa bạn của e mập kia thì chúng nó đi xe máy. Thế là chỉ có mình với em mập thôi. Lên Hồ Gươm cái thì mình rủ đi ăn kem. (tiền đã hết lại còn sĩ). Mình chạy đi mua 4 cái kem thì còn thừa đúng 10k. Số nó nhọ thế đấy. 4 đứa ra cái ghế đá cách nhà hàng Thủy Tạ vài bước chân, cũng ngồi tâm sự, nói chuyện rôm rả được 1 lúc. Đến 4 rưỡi thì 2 đứa kia nó về, còn mình với em kiếm được cái ghế để ngồi. 1 lúc sau tự nhiên có 1 ông đứng tuổi cầm tờ báo lại ngồi nói rằng cho bác ngồi với mất hết cả tự nhiên. Nói chuyện được dăm ba câu thì ông anh họ của em mập đến đón về. À e chưa nói, e mập ra ngoài này là ở nhà cậu em ấy ngoài Mỹ Đình. Lúc e ấy đi mình ngoái lại nhìn, có 1 cái gi đó trống trải. Nhìn ra Hồ Gươm, lắng đọng 1 lúc lâu. Không biết bao giờ mới gặp lại cái cô bé liều lĩnh này đây. Ông bác đọc báo lúc nãy ngồi bên cạnh quay sang nói
- Cô bé được đấy, người yêu à
- Vâng (mình bắt đầu thích, bắt đầu có càm tình, cái thứ khó nói mà vô hình, không định hướng, biết là yêu xa nhưng vẫn chấp nhận)
Thế rồi trong túi còn 10k. Mà mai phải về quê, về kiểu gì đây? vé về quê 50k. Vậy là alo ngay cho ông anh họ.
- Anh ơi, còn tiền ko em mượn 50k về quê
- Ừ còn
- Thế giờ e qua lấy anh nhé
- Qua chỗ siêu thị HC, anh đợi mày ở HC
Chả dám vay nhiều, đủ tiền về. trong túi còn 10k bắt con 08 từ hồ gươm ra giải phóng, mà nó đi ngược đường làm mình lại phải quay lại sang kia đường bắt con khác. Đã nghèo lại còn lắm eo.
Cuối cùng về đc đến nhà cũng còn không nổi 50k. Về kể chuyện cho thằng bạn nghe
- Thế nào mày, em này được ko
- Được, được cái nem chua ngon vãi
- Cái đ, tao hỏi em í cơ mà hỏi nem chua éo đâu
- Ừ thì cũng được. Đại gia thế cơ mà
- Nhưng mà tao ko cần tiền, obz cho 1 tháng có hơn 1 triệu cả tiền nhà bây giờ yêu vào lấy gì sống. Mà nhà nó có điều kiện tao đú sao được.
- Thì tùy, mà nó ở xa, lo làm gì. Cảm thấy yêu được thì yêu
Ngồi suy nghĩ mông lung, sau cái buổi chiều mưa đấy mình vẫn chưa quyết định là sẽ nói với em ấy làm ng yêu hay ko, nhưng chắc chắn 1 điều em ấy đang rất thích mình
***
Trưa hôm sau, tức là ngày 28 tháng 6, đang ngủ thì có tin nhắn. Mắt nhắm mắt mở thì đập nguyên vào mặt cái chữ ‘’ mập ú”
- Anh ơi chiều em qua nhé
- Thật á, thế mấy giờ em qua
- 5 giờ
vẫn cái giọng nói trống không, chả chủ ngữ vị ngữ gì. Mình thì vui, nhảy cmn lên vì sung sướng, thế là lại được gặp em mập rồi. hehe, mà nói là mập cho vui thôi chứ cùng lắm là được 46, 47 cân. Để quả tóc ngắn nhìn bụ bẫm)
Chiều 5 giờ ông anh họ hôm qua lai em ấy đến, mình ra ngoài tận đường to đón e ấy vào. Xách đồ lỉnh kỉnh, mấy cái túi quà to vật vã, bánh kẹo, rượu tây. Làm gì mà lắm quà thế? Thế rồi vào nhà 2 đứa nấu cơm ăn với nhau, thằng bạn nó về quê rồi, còn mỗi 2 đứa. Trong bữa cơm 2 đứa cứ im im, chả dám nói chả rằng gì. Cơm xong thì tầm 8h tối, e bảo bật Tôm và phờ ry xem đuổi nhau. Mình bật, ngồi nhìn e ấy cười, yêu lắm, ko hẳn dễ thương, mà có 1 cái gì đó rất thoải mái, như lâu ngày ko được cười ấy. Mình thỉnh thoảng quay sang nhìn trộm cái. Nhìn gần xinh phết. Mà thế ếu nào lúc đấy lại đủ can đảm để từ từ cầm tay em ấy. Cầm tay lên, 2 đứa nắm chặt tay nhau. Sướng! không nói gì, e dựa vào vai mình. 2 đứa ngồi lặng im 1 lúc, mình nói
- E làm bạn gái anh nhé
Em không nói gì chỉ gật đầu 1 cái, mình hiều. Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, nụ hôn đầu tiên. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa biết cái đôi môi con gái như thế nào. Nụ hôn đầu tiên ngọt ngào lắm. Ko mãnh liệt, nhưng đủ để cảm nhận được tình cảm dành cho nhau, lúc đầu còn e dè trao nhau từng nụ hôn. Nghĩ lại giờ lại thấy nao lòng quá.
Đêm hôm đó chỉ hôn nhau, nằm cạnh nhau, trao nhau những cái ôm của 1 tình yêu đầu đẹp đẽ chưa biết toan tính, chưa phải suy nghĩ. Có thể nói đó là phút yêu đầu, bắt đầu 1 tình yêu chớm nở. Và chúng mình đã lấy ngày 28/6 hàng năm để làm ngày kỉ niệm yêu nhau.
Sáng hôm sau, e ấy cũng về quê, ra xe về quê với mình. E về Thanh Hóa, còn mình về Nam Định. Lúc về, e còn dúi vào tay mình mấy đồng tiền, thừa tiền về, dúi thêm vào tay mình 1 gói quà trong đó có 1 chai chivas 12 + 1 hộp bánh to tầm cỡ 4 500k. Ko nhận nhưng e cứ bắt mình phải lấy, đành đem về. Đưa e lên xe ngồi, ngoái lại nhìn lại nghĩ bao giờ mới được gặp e đây? Trong đầu con đang lo lắng cái gói quà kia về giải thích với bố mẹ làm sao nữaVui vì từ nay đã có người yêu)
***
Cái cuộc đời nó là định mệnh, là duyên phận. Có thời gian gắn..
bó với nhau rồi mới quý những phút giây ở bên nhau. Đến lúc xa nhau mới thấy hối hận, đã nhiều lúc không hết mình để đánh đổi yêu thương bên cạnh mình
Tiếp tục câu chuyện. Những ngày tháng sau này 2 đứa dánh cho nhau thời gian nhiều hơn, mình cũng ko lưu tên e trong điện thoại là Mập ú nữa. sau này đổi thành nhiều tên. Lúc thì E yêu, Gấu yêu lúc thì 18001091 (tổng đài vinaphone) lúc thì là Vợ yêu, lúc là 911. E đi học ở Thanh Hóa, thỉnh thoảng lại bắt xe lên HN với mình, giấu mọi người ở trong nhà, ko ai biết cả. Mà mình thì hết năm 1 chuyển chỗ trọ nên mấy chỗ ở sau cũng thoải mái. 2 đứa vẫn trong sáng, vẫn dành tình cảm cho nhau nhiều lắm, e chỉ tranh thủ ra 1, 2 hôm rồi lại về Thanh Hóa học. Mình cũng hỏi gia cảnh của gấu. Nhà có 2 chị em gấu là cả, dưới còn có 1 em trai. Mẹ làm giáo viên, bố làm ở cơ quan của 1 công ty viễn thông. Nhà cũng gọi là được, nhưng 1 hôm đang ngồi đọc báo. Gấu nhìn thấy ảnh ở trên 1 trang báo bất chợt nói
- Ơ để nguyên e xem nào, bác em
- Bác nào cơ
- Bác e ấy, để nguyên e xem.
Sau này hỏi ra mới biết gấu là cháu họ của ông HAX. Ông này bây giờ làm lên trung tướng rồi. Mọi người anh em trong nhà gấu đều làm trong cty viễn thông hết. E nói đến đây bác nào google thì biết thôi. Đầu tiên thì mình cũng hơi bị ngợp, con ông cháu cha mà lại thế này. Vừa sợ vừa lo, nhỡ có làm sao. Mình chỉ cần người yêu ngoan ngoãn hiền lành, học hành tạm được(mà gấu lại có những đặc điểm đấy) lúc đó thì nghĩ thế, bây giờ thì lại nghĩ khác. Nói rõ về tính cách của gấu một chút. Lúc đầu rất ương, rất bướng, nói chuyện thì nói trống không, chả thấy chủ ngữ vị ngữ đâu. Nhưng mình mà đã lên tiếng thì lại rất nghe lời, nhiều khi mình nghĩ gấu vẫn còn là 1 đứa trẻ con, chưa phân biệt được rõ tốt xấu. Kể cả cái chuyện yêu mình mà chóng vánh như vậy gấu đồng ý luôn. Mình tính hay nói nhiều, đã góp ý với gấu, nói với gấu phải thay đổi, nói với gấu các mối quan hệ xã hội phải làm sao, với bạn bè phải như thế nào. Rồi bắt đầu từ những cái nhỏ nhặt như này mà sau này chính nó lại là lí do chia tay, hồi sau mình sẽ kể rõ.
Từ những góp ý của mình, gấu thay đổi, để tóc dài vì mình nói để tóc dài sẽ hiền dịu hơn, ăn nói không còn như ngày trước, không nói trống không, nhưng cái ngây thơ lúc nào cũng hiển hiện, mình nhiều lúc cũng phải bật cười vì những điều đó. Còn cái giọng Thanh Hóa nó cứ nơ nớ, gấu hay nói cái ‘’chi” mình lại hỏi ngược ‘’ cái chi là cái gì”? Nói chung là gấu vì mình mà thay đổi nhiều lắm, từ ăn nó, cho đến cách ăn mặc, ngày trước thì toàn mặc đồ tối màu. Mình góp ý thì gấu luôn vì mình, thay đổi theo những gì mình thích. Mình ưng, rồi dần dần yêu lắm, mình nghĩ bây giờ khó có thể kiếm đc 1 người lại biết điều như thế. Phải nói cái thời gian đẹp, đẹp lắm, yêu nhau ko toan tính. 2 năm trời gấu hay ra ngoài Hn với mình, tầm 1 tháng ra 1 lần, nào là đi chơi, đi chụp ảnh. Đi trà chanh nhà thờ, xem phim, thuê máy ảnh để tự chụp cho gấu. Mình cũng chiều gấu mà gấu cũng chiều mình lắm. 2 đứa hứa hẹn, đã thề với nhau là phải lấy được nhau, có lần gấu dọa bảo nếu mình bỏ gấu, gấu sẽ cắt tay. Cãi nhau thì cũng có, nhưng vài hôm lại nhường nhìn nhau như chưa có chuyện gì. 2 năm đầu chính thức yêu nhau là khoảng thời gian đẹp nhất, mình cũng cố gắng chiều gấu, cũng hay làm trò. Cũng có những trò đùa làm gấu vui. Còn nhớ sinh nhật gấu cách đây 2 năm rồi. Mình về quê gấu, bắt xe về Thanh Hóa lúc 5 giờ chiều. Đợi thằng bạn gấu học xong bảo nó dẫn xuống nhà gấu. Tối hôm đó gấu tổ chức sinh nhật ở nhà, mình vẫn gọi điện chúc mừng, gấu ko biết mình sẽ về chúc mừng sinh nhật gấu. 8h tối mình đi taxi từ trường xuống nhà gấu. gần đến nơi mình cầm điện thoại lên gọi
- Alo.
- Vâng e đây, sao e gọi anh cả ngày nay ko được
- E ra ngoài đầu đường nhà e đi, a đi xe máy về bị công an tóm rồi
- Thật á, ở chỗ nào, ở chỗ nào
- Thì e cứ ra ngoài đầu đường đi.
Mình mở cửa xe, bước xuống cầm theo 1 bó hoa cmsn gấu, gấu đứng đợi, biết là bị lừa rồi nhưng vẫn cười. Nhìn yêu lắm. Mình bảo
- Chúc mừng sn e, vui vẻ, hạnh phúc ngày càng xinh đẹp.
Miệng thì nói nhưng vẫn run rồi đưa nàng bó hoa. Giá như bây giờ mình có đủ can đảm, hết lòng nhiệt huyết vì 1 tình yêu như vậy. Luôn luôn có nhưng giờ nó chỉ là kỉ niệm không bao giờ nhạt, dù đau vẫn cười thầm vì làm được người khác vui mà bất ngờ.
Không phải con người thay đổi mà môi trường làm con người ta thay đổi.
***
Trong lòng còn nhiều rối bời, nhiều thứ mà mình nghĩ đến thấy đau lòng quá. Chả thiết làm cái gì nữa. Chuyện của mình và gấu vẫn âm thầm lặng lẽ trôi, tình yêu ngày càng lớn, càng dành cho nhau nhiều tình cảm hơn. 1 tháng mà ko gặp nhau được 1 lần thì nhớ phát điên lên ấy. Mình cũng tranh thủ việc học, những ngày được nghỉ vào với gấu. Có nhiều lần đi xe máy từ HN về Thanh Hóa. Chắc nhiều bác cũng biết 2 năm trước cái đường đi từ HN về Thanh Hóa nó còn đang làm dở dang, bụi bặm mà đi thì xóc lên xóc xuống. Vì tình yêu mà, chả có gì ngăn cản được mình cả. Mình thì bị cận, nhiều hôm mắt nhắm mắt mở đi xuýt tông vào ô tô. Có 1 hôm đi nhanh quá bị ngã, phanh gấp thế là xòe. Về đến chỗ gấu thì cũng giấu ko để gấu biết vì sợ gấu lo. Gấu nhà e hồn nhiên lắm, đôi khi e còn nghĩ là hơi tồ nữa cơ. Mà cuộc đời trớ trêu, e đi về Thanh Hóa lần nào cũng bị công an tóm, lúc đi về thì ko sao, nhưng lúc quay ngươc ra Hà Nội thì số nhọ ếu chịu đc. Có 1 lần e đi xe máy vào, hôm sau gấu theo ra HN, vừa đi qua cái đoạn bênh viện Quảng Xương(e ko nhớ rõ lắm nhưng nó nằm trên Ql 1) Mình thì liều, đi xe thằng bạn không có gương. Bằng thì ko có, có mỗi cái giấy tờ xe, không có bảo hiểm luôn.
- Chào anh, mời anh xuất trình giấy tờ
Mình cũng móc ví ra như ai, có mỗi cái giấy tờ xe. chưa kịp nói gì anh CSGT nói
- Em vào kia nộp phat, lỗi của em xe không gương, không bằng lái, không có bảo hiểm
2 đứa lóc cóc vào gặp 1 chú CSGT cũng đứng tuổi đang ngồi ở 1 cái bàn thấy hí hoáy đang ghi biên lai nộp phạt.